Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Bình tâm


Cố nói với lòng hãy bình tâm, bình tâm, tĩnh lặng. nhưng mà sao thế này. thật sự nỗi uất hận dâng tràn. tôi muốn la lên thật lớn để xé tan đi nỗi thống hận trong lòng. bình tĩnh nào, bình tĩnh, lỗi cũng một phân do mày đã ko đi seminar nên ko biết được yêu cầu thật sự như thế nào. Lần sau hãy rút kinh nghiệm, ko nên ủy thác cho người khác. ko tin đc, đừng đặt kỳ vọng vào người khác, hãy nhớ rằng mọi thứ chỉ tự mình làm thì tốt hơn. đừng giao cho người khác, vì sự truyền đạt của họ sẽ ko chính xác và đầy đủ.

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

dealine dealine dealine lại dealine , sau mà cứ dealine hoài xử xong cái này thì cái khác lại tới , cứ dồn dập, lúc nào cũng vậy, cứ phải cố găng, cố gắng đễ giải quyết cho xong, nhưng mà ko xong đc. mệt mỏi quá,

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Mệt mỏi và chán nản.

Mệt mỏi thật, cứ chạy đua với thời gian. ko có kết quả khả quan, dù đã cố gắng. muốn buôn xuôi tất cả, nhưng ko được, vì còn quá nhiều thứ đang chờ tôi phải solve.

Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012

Bừng tĩnh sau cơn mê

Bắt đầu lại từ con số 0. Cố gắng lên, nổ lực thật nhiều, thời gian không còn nhiều nữa, đã phí phạm nhiều rồi. Đạo Hải Vô Nhai, Cần Lệ Vi Chu.

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Thời gian thật đáng sợ.

Mỗi ngày như mọi ngày, công việc cứ cuốn ta đi mà không hay, đến khi chợt nhìn lại thì ta đã bỏ mất quá nhiều thứ rồi. thời gian thật đáng sợ, nó cứ lặng lẽ trôi đi từng khắc từ giây, cứ dần trôi mãi mà ko dừng bước, và không bao giờ quay lại. dù ta có nhớ hay quên thì thời gian vẫn cứ vậy mà trôi qua, khi ta chờ thì thấy thời gian thật chậm, nhưng khi ta quên thì nó lại vụt đi lúc nào ko hay. nhưng thật ra nó vẫn đi với vẫn tốc bình thường nào có nhanh hay chậm gì đâu mà chẳng qua do ta chủ tâm hay vô tâm mà thôi. Ngày ra trường mỗi đứa có hướng đi riêng, có đứa về quê lập nghiệp, có đứa ở lại thành phố tìm việc làm, có đứa học lên,..Người ra đi nghĩ rằng người ở lại sẽ vui vì còn đc gần nhau, thường gập nhau, nhưng sự thật thì sao, dù ở lại nhưng khi ko cùng chung con đg thì khó mà gặp nhau vì mỗi người điều bận việc riêng của mình. Thà ko gần nhau, không thường gập nhau, thế mà bớt buồn hơn khi nghĩ về nhau. Chưa đc 1 năm mà thế này, ngay bản thân tôi tôi cũng bị cuốn vào vòng xoáy đó thì còn nói gì đây.

Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Chuyện đời thật khó nói trước được gì

Đôi khi có những chuyện làm mình thật bất ngờ và thật tuyệt vời, nhưng cũng có lúc xảy ra những chuyện làm mình thấy thật chán trường. Có những kẻ vì tư lợi mà cố gắng giành giật với người khác nhầm trục lợi cho bản thân, nhưng khi ôm quá nhiều mà ko ai mua và đến hết hạn thì phải nhả ra...thật nực cười làm sao. Ôi thói thời thật vô thường. buồn thương cho xã hội ngày nay, cho thế giới này. Cố gắng tranh giành rồi khi chết đi đc cái j nhĩ ? được 1.5m2 đất ... và tiếng nhơ muôn đời, vậy tại sao hôm nay ko sống cho thật thanh nhàn, đạo đức thì ít ra khi chết đi còn để lại được tiếng thơm cho con cháu sau này.

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Thật là mỉa mai cho cuộc đời

Có bước ra đời mới biết thế nào là cuộc đời, không muốn chửi nhưng cũng phải nói thật khốn nạn. chỉ vì giành giật nhau phần học mà lại hành động thật đê tiện. đang là sinh viên mà còn vậy thì sao này bước ra xã hội thì còn làm cho xã hội này xấu xa cỡ nào nữa đây. Thật buồn , buồn cho cuộc đời này, buồn cho xã hội ngày nay, ngày một giá trị đạo đức ngày càng xuống dốc, con người càng trở nên ích kỷ, chỉ biết tư lợi bảng thân mặt kệ có làm tổn hại đến lợi ích của người khác. sống chà đạp lên nhau mà sống. Dần tôi thật sự mất niềm tin ở con người trong xã hội này, đời mới gian trá làm sao.

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Đường dài ngựa chạy chồn chân.

Đường dài mịt mù và mong lung, tôi đang đứng ở ngã rẽ thứ 2 của cuộc đời, giờ đây tôi ko biết là nên đi về hướng nào, sao mà mong lung quá. đứng giữa ngã tư đường, giữa được và mất không biết theo thế nào, không biết là tôi tiếp tục bước đi trên con đg này có đúng không? liệu có đủ sức để tiếp tục không? hay sẽ ngã bất cứ lúc nào? giờ đây trước mắt tôi đang có một bức tường ngăn lối, làm sao tôi có thể phá tan nó đây? tôi đã tự hỏi bản thân mình rất nhiều, thật sự tôi có thể làm gì? đâu là sức mạnh của tôi? khả năng tôi tới đâu? tại sao tôi có mặt trên đời này để làm j? tôi có thể làm gì cho cuộc đời này? .... rất nhiều câu hỏi xung quanh tôi nhưng ko có câu trả lời.
 cuộc sống này đối với tôi thật vô vị, không có sở thích, ko khát vọng, tôi chăng có j , cuộc đời đối với tôi thật bẽ bàng, .....
người ta nói sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng tôi thấy sau cơn mưa thì trời lại bão :)

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài

Mùa xuân về phơi phới
Lòng rạo rực tưng bừng
Xuân đang thay áo mới
Ta cũng thật vui mừng.
Trèo lên đỉnh núi cao
Giữa đất trời xanh thẳm
Thề với trăng với sao
Ta cùng xây mộng thắm.
Cùng đạp bằng mưa gió
Xây cuộc sống yên bình
Dẫu đời còn gian khó
Đêm tàn là bình minh.

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012

Huynh Luong Mong


Chán đời tìm chốn tịnh an,
Học theo quân tử, lánh đàng tiểu nhơn.
Khó khăn chí vẫn đâu sờn,
Hữu duyên nghe lọt tiếng đờn vô vi.

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012

Thời gian trôi qua như giấc mọng. Nhắc chi những ảo vọng ngày xưa.



Những lúc cưỡi ngựa dưới trăng thanh
Tráng chí hùng anh vút trời xanh
Đạp bằng sống vỗ vượt trùng khơi
Lướt gió, cưỡi mây, bắt sao trời
Ôi chí cao mà lực chẳng tới
Nay vật đã đổi, sao đã dời
Gió cuốn mưa bay, mây đâu mất
Biển kia sống dựng, lưng trời thẳm.
                                      HQ.Huynh
                   
Mừng quá, hôm nay có thể vô blog của mình rồi!. :)

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận. Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.

 Tác giả: Mãn Giác
 春去百花落          Xuân khứ bách hoa lạc           Xuân đi trăm hoa rụng
 春到百花開          Xuân đáo bách hoa khai          Xuân đến trăm hoa cười
 事逐眼前過          Sự trục nhãn tiền quá             Trước mắt việc đi mãi
 老從頭上來          Lão tòng đầu thượng lai          Trên đầu, già đến rồi
 莫謂春殘花落尽    Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận     Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
 庭前昨夜一枝梅    Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.  Đêm qua – sân trước – một cành mai.




Chuyện hôm qua như nước chảy về đông. Mãi xa ta không sao giữ được

Chuyện hôm qua như nước chảy về đông
Mãi xa ta không sao giữ được
Hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh
Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm
Gió sớm mai thổi đi bốn phương
Xưa nay chỉ thấy người nay cười
Có ai thấy người xưa khóc đâu
Hai tiếng ái tình thật cay đắng
Muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngô
Chỉ có thể biết nhiều hay ít khó có thể biết cho đủ
Giống như đôi uyên ương bươm bướm
trong những năm tháng khó khăn này
Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế
Trong thế giới phù hoa đó
Sống ở trên đời đã là chuyện điên rồ
Sao còn muốn lên tận trời xanh?
Chi bằng ngủ yên trong sự dịu êm...

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012

Linh Lan


Hồn tôi đau đớn muộn phiền
Giác quan tê cóng nỗi bàng hoàng xưa.
Hay là độc dược cần sa
Đưa hồn xa cõi lãng quên tuyệt mù.
Nhẹ nhàng tung cánh phiêu du
Trong niềm diễm phúc ngọt ngào tình ta.
Xanh rờn thảm cỏ bóng cây
Mùa hè vang tiếng bài ca dâng đời.
                             John Keats.

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

Cô đơn không đáng sợ, điều đáng sợ là ai đó lôi ta ra khỏi sự cô đơn rồi bước đi, để lại mình ta bơ vơ giữa dòng đời.

H. Violet

Đóa hoa phong nguyệt gọi mời.
Em e ấp đó anh bồi hồi đây.
Phút giây cầu mộng đêm hè.
Nghìn trùng xa cách hoa rơi bẽ bàng.
                                       Samuel Taylor Coleridge                         

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

Chờ Chờ

Dù kết quả thế nào,
Tôi vẫn muốn biết  .
Từng phút đợi, từng giây chờ.
Mổi phút trôi qua, lòng thêm nặng.
Mà tin nào chẳng thấy đâu.

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Tử Đinh Hương


Tử đinh hương nhuộm tím khu vườn
Để tôi buồn vì cánh hoa rời rã
Hỡi linh hồn em ẩn đâu đây
Mà tôi nghe tiếng gió buồn đến thế

Một vòng hoa ai đã để lên mộ
Cho cô gái đáng thương thủa nào
Xót xa cho em - người bị từ chối
Bởi tử đinh hương tím ngắt u buồn
Những đoá hoa phủ kín ngọn đồi
Phải chăng em hoá thân từ đau khổ?
Tôi sẽ đưa linh hồn em về
Khu vườn của ta một chốn xa xưa
Và cũng chính tại khu vườn ấy
Tôi đã nhận từ em màu tím
Cành tử đinh hương đau xót một đời

Rồi tôi vẫn cứ ngồi, mỗi buổi chiều Thu tới
Mãi ngắm nhìn em sắc đẹp tuyệt vời
Với hương thơm bát ngát tâm hồn
Với cảm xúc đớn đau muộn màng
Nhớ về em cô gái thơ ngây
Đã ra đi giữa trời Thu lạnh lẽo
                                    tac gia:Otoada

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

Đường Thi



秋興其一
   
玉露凋傷楓樹林,
巫山巫峽氣蕭森。
江間波浪兼天湧,
塞上風雲接地陰。
叢菊兩開他日淚,
孤舟一繫故園心。
寒衣處處催刀尺,
白帝城高急暮砧。






Thu Hứng I
Ngọc lộ điêu thương phong thụ lâm,          Lác đác rừng phong hạt móc sa,          
Vu Sơn, Vu Giáp khí tiêu sâm.                  Ngàn non hiu hắt, khí thu loà.
Giang gian ba lãng kiêm thiên dũng,           Lưng trời sóng rợn lòng sông thẳm,
Tái thượng phong vân tiếp địa âm.             Mặt đất mây đùn cửa ải xa.
Tùng cúc lưỡng khai tha nhật lệ,                Khóm cúc tuôn thêm dòng lệ cũ,
Cô chu nhất hệ cố viên tâm.                      Con thuyền buộc chặt mối tình nhà.
Hàn y xứ xứ thôi đao xích,                        Lạnh lùng giục kẻ tay đao thước,
Bạch Đế thành cao cấp mộ châm.             Thành Bạch, chầy vang bóng ác tà.

                                                                                          dịch giả: nguyễn công trứ





孟浩然
     望洞庭湖贈張丞相

八月湖水平, 涵虛混太清。
氣蒸雲夢澤, 波撼岳陽城。
欲濟無舟楫, 端居恥聖明。
坐觀垂釣者, 空有羨魚情。


     Lâm Động Đình
Bát nguyệt hồ thủy bình 
Hàm hư hỗ thái thanh
Khí chưng Vân mộng trạch
Ba hám Nhạc dương thành
Dục tế vô chu tiếp
Đoan cư sỉ thánh minh
Tọa quan tùy điếu giả
Đồ hữu tiễn ngư tình  
                   Mạnh Hạo Nhiên
                                                                Mặt hồ tháng tám phẳng bằng,
                                                                Nước trời hỗn hợp một vùng trong xanh.
                                                                Khí đầm Vân mộng vây quanh,
                                                                Trồng trềnh sóng lượn lay thành Nhạc Dương.
                                                                Muốn qua thuyền vắng nghẹn đường,
                                                                Ở dưng thời trị, thẹn thuồng mày râu.
                                                                Ngồi nhìn những kẻ buông câu
                                                                Luống công mong cá, có màu gì đâu.

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Muon man.



su viec da roi, xong roi moi hay, gio trach ai day
tien trach ky, hau trach nhan.
cham mot buoc, han nghin thu.

thoi gian troi qua khong bao gio tro lai.
de mot mai ko phai an han thi hay co gang hom nay.


Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Lập Trình C/C++

Sự khác nhau của C và C++
     - Về cơ bản thì C++  chính là C được đưa lên một cấp độ cao hơn. Điểm khác biệt rõ ràng nhất giữa hai ngôn ngữ này là C++ hổ trợ hướng đối tượng. C++ có nhiều cải tiến hơn C, chẳng hạn : C++ xử lý chuổi mạnh hơn C, và xử lý ngoại lệ cũng mạnh hơn.
    - Mã C thì có thể biên dịch tốt trong phần lớn các trình biên dịch C++, nhưng ngược lại thì không.
    - C++ hổ trợ tất cả các lệnh C, và cũng có nhiều lệnh bổ sung.
    - C /C++ không phải là ngôn ngữ cấp cao, cũng không phải cấp thấp, nó là cầu nối giữa các ngôn ngữ cấp thấp và cấp cao. Có thể xem chúng là ngôn ngữ cấp giữa (mid -level)


có thể tham khảo thêm :http://thanhcuong.wordpress.com/2011/12/10/nh%E1%BB%AFng-khc-bi%E1%BB%87t-c-th%E1%BB%83-b%E1%BA%A1n-ch%C6%B0a-bi%E1%BA%BFt-trong-l%E1%BA%ADp-trnh-c-c/

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

Mạnh Hạo Nhiên

Xuân miên bất giác hiểu,
Xứ xứ văn đề điểu.
Dạ lai phong vũ thanh,
Hoa lạc tri đa thiểu?

Đêm xuân một giấc mơ màng
Tỉnh ra chim đã kêu vang quanh nhà
Gió mưa một trận đêm qua
Làm cho hoa rụng biết là dường bao?



Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012


Vùng vẫy mình trong bể nước đầy
Hết kỳ lại cọ chẳng rời tay
Ông tây cứ bảo mình yêu nước
Ử, chẳng yêu sao lại thế này.

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

kiếm báo long lanh tay dũng sĩ
non sông một dãy chí hiên ngang
máu hồng men rượu say băng tuyết
muôn dặm sơn hà một tất gang.

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

rút đao chém xuống nước nước càng chảy mạnh, nâng chén tiêu sầu, sâu thêm sầu.




 Ai bảo thiên đường đầy sao nhấp nhánh
Tài hoa tinh kết ngọc long lanh
Ta chỉ thấy nơi đây mồ lạnh 
Chôn linh hồn đắm đuối chốn hư danh
Với tôi tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài khổ đâu

黃鶴樓

nhật mộ hương quan hà xứ nhị
yên ba giang thượng sử nhân sầu.

日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁。

một nổi buồn man mác ! đó là tâm trạng của tôi giờ đây khi mà xa nhà. ai có xa quê nhà thì mới thấu hiểu được nổi nhớ nhà.  "quê hương khuất bóng hoàng hôn, trên sông khói sóng cho buồn lòng ai"