Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012
Thời gian thật đáng sợ.
Mỗi ngày như mọi ngày, công việc cứ cuốn ta đi mà không hay, đến khi chợt nhìn lại thì ta đã bỏ mất quá nhiều thứ rồi. thời gian thật đáng sợ, nó cứ lặng lẽ trôi đi từng khắc từ giây, cứ dần trôi mãi mà ko dừng bước, và không bao giờ quay lại. dù ta có nhớ hay quên thì thời gian vẫn cứ vậy mà trôi qua, khi ta chờ thì thấy thời gian thật chậm, nhưng khi ta quên thì nó lại vụt đi lúc nào ko hay. nhưng thật ra nó vẫn đi với vẫn tốc bình thường nào có nhanh hay chậm gì đâu mà chẳng qua do ta chủ tâm hay vô tâm mà thôi. Ngày ra trường mỗi đứa có hướng đi riêng, có đứa về quê lập nghiệp, có đứa ở lại thành phố tìm việc làm, có đứa học lên,..Người ra đi nghĩ rằng người ở lại sẽ vui vì còn đc gần nhau, thường gập nhau, nhưng sự thật thì sao, dù ở lại nhưng khi ko cùng chung con đg thì khó mà gặp nhau vì mỗi người điều bận việc riêng của mình. Thà ko gần nhau, không thường gập nhau, thế mà bớt buồn hơn khi nghĩ về nhau. Chưa đc 1 năm mà thế này, ngay bản thân tôi tôi cũng bị cuốn vào vòng xoáy đó thì còn nói gì đây.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét