Những lúc cưỡi ngựa dưới trăng thanh
Tráng chí hùng anh vút trời xanh
Đạp bằng sống vỗ vượt trùng khơi
Lướt gió, cưỡi mây, bắt sao trời
Ôi chí cao mà lực chẳng tới
Nay vật đã đổi, sao đã dời
Gió cuốn mưa bay, mây đâu mất
Biển kia sống dựng, lưng trời thẳm.
HQ.Huynh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét