Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận. Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.

 Tác giả: Mãn Giác
 春去百花落          Xuân khứ bách hoa lạc           Xuân đi trăm hoa rụng
 春到百花開          Xuân đáo bách hoa khai          Xuân đến trăm hoa cười
 事逐眼前過          Sự trục nhãn tiền quá             Trước mắt việc đi mãi
 老從頭上來          Lão tòng đầu thượng lai          Trên đầu, già đến rồi
 莫謂春殘花落尽    Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận     Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
 庭前昨夜一枝梅    Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.  Đêm qua – sân trước – một cành mai.




Chuyện hôm qua như nước chảy về đông. Mãi xa ta không sao giữ được

Chuyện hôm qua như nước chảy về đông
Mãi xa ta không sao giữ được
Hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh
Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm
Gió sớm mai thổi đi bốn phương
Xưa nay chỉ thấy người nay cười
Có ai thấy người xưa khóc đâu
Hai tiếng ái tình thật cay đắng
Muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngô
Chỉ có thể biết nhiều hay ít khó có thể biết cho đủ
Giống như đôi uyên ương bươm bướm
trong những năm tháng khó khăn này
Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế
Trong thế giới phù hoa đó
Sống ở trên đời đã là chuyện điên rồ
Sao còn muốn lên tận trời xanh?
Chi bằng ngủ yên trong sự dịu êm...

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012

Linh Lan


Hồn tôi đau đớn muộn phiền
Giác quan tê cóng nỗi bàng hoàng xưa.
Hay là độc dược cần sa
Đưa hồn xa cõi lãng quên tuyệt mù.
Nhẹ nhàng tung cánh phiêu du
Trong niềm diễm phúc ngọt ngào tình ta.
Xanh rờn thảm cỏ bóng cây
Mùa hè vang tiếng bài ca dâng đời.
                             John Keats.

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

Cô đơn không đáng sợ, điều đáng sợ là ai đó lôi ta ra khỏi sự cô đơn rồi bước đi, để lại mình ta bơ vơ giữa dòng đời.

H. Violet

Đóa hoa phong nguyệt gọi mời.
Em e ấp đó anh bồi hồi đây.
Phút giây cầu mộng đêm hè.
Nghìn trùng xa cách hoa rơi bẽ bàng.
                                       Samuel Taylor Coleridge                         

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

Chờ Chờ

Dù kết quả thế nào,
Tôi vẫn muốn biết  .
Từng phút đợi, từng giây chờ.
Mổi phút trôi qua, lòng thêm nặng.
Mà tin nào chẳng thấy đâu.

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Tử Đinh Hương


Tử đinh hương nhuộm tím khu vườn
Để tôi buồn vì cánh hoa rời rã
Hỡi linh hồn em ẩn đâu đây
Mà tôi nghe tiếng gió buồn đến thế

Một vòng hoa ai đã để lên mộ
Cho cô gái đáng thương thủa nào
Xót xa cho em - người bị từ chối
Bởi tử đinh hương tím ngắt u buồn
Những đoá hoa phủ kín ngọn đồi
Phải chăng em hoá thân từ đau khổ?
Tôi sẽ đưa linh hồn em về
Khu vườn của ta một chốn xa xưa
Và cũng chính tại khu vườn ấy
Tôi đã nhận từ em màu tím
Cành tử đinh hương đau xót một đời

Rồi tôi vẫn cứ ngồi, mỗi buổi chiều Thu tới
Mãi ngắm nhìn em sắc đẹp tuyệt vời
Với hương thơm bát ngát tâm hồn
Với cảm xúc đớn đau muộn màng
Nhớ về em cô gái thơ ngây
Đã ra đi giữa trời Thu lạnh lẽo
                                    tac gia:Otoada