Đường dài mịt mù và mong lung, tôi đang đứng ở ngã rẽ thứ 2 của cuộc đời, giờ đây tôi ko biết là nên đi về hướng nào, sao mà mong lung quá. đứng giữa ngã tư đường, giữa được và mất không biết theo thế nào, không biết là tôi tiếp tục bước đi trên con đg này có đúng không? liệu có đủ sức để tiếp tục không? hay sẽ ngã bất cứ lúc nào? giờ đây trước mắt tôi đang có một bức tường ngăn lối, làm sao tôi có thể phá tan nó đây? tôi đã tự hỏi bản thân mình rất nhiều, thật sự tôi có thể làm gì? đâu là sức mạnh của tôi? khả năng tôi tới đâu? tại sao tôi có mặt trên đời này để làm j? tôi có thể làm gì cho cuộc đời này? .... rất nhiều câu hỏi xung quanh tôi nhưng ko có câu trả lời.
cuộc sống này đối với tôi thật vô vị, không có sở thích, ko khát vọng, tôi chăng có j , cuộc đời đối với tôi thật bẽ bàng, .....
người ta nói sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng tôi thấy sau cơn mưa thì trời lại bão :)